Nhớ về quê mẹ xứ Thanh
Một vùng quê biển nổi danh Lạch Trường.
Dãi dầu khói lửa, gió sương
Ngọt dòng sữa mẹ Hoàng Trường quê tôi.
Hữu tình sơn thủy mình ơi!
Đến rồi lòng chẳng muốn rời đi xa.
Linh Trường sừng sững quê ta
Biển Đông xanh ngát xa xa tàu thuyền.
Hải âu trao cánh lượn nghiêng
Sóng xô nhau chạy đón thuyền vào ra.
Sóng ôm đảo mẹ, đảo xa
Nghĩa tình của biển chan hòa đầy vơi
Mênh mang sóng nước biển khơi
Đảng dân, cá nước, đất trời thân thương.
Gió chiều tà áo vấn vương
Rừng thông ru sóng đại dương rì rào.
Lạch Trường khói lửa năm nao
Chiến công vang dội ghi vào sử xanh.
Hôm nay trên mảnh đất lành
Bao nhiêu mơ ước trở thành hiện thân.
Đảng cho ta cả trời xuân
Anh hùng tặng xã muôn phần vẻ vang.
Anh hùng trung đội lão quân
Tóc dài, giặc mỹ bao lần phải tan.
Điện đường, trường trạm, khang trang
Một nền sản xuất mở mang bao điều.
Đài truyền thanh thật đáng yêu
Tiếng làng quê, tiếng sáo diều thiết tha.
Thuyền về neo đậu bến ta
Cá tôm múa nhảy như là góp vui
Người xe tấp nập ngược xuôi
Xứa, cua vui mắt khách người Trung Hoa
Lạc tôm đến bạn gần xa
Năm sao kết bạn món quà vẹm ngao.
Hàng em đi tận Ma Cao
Nghĩa tình ta bạn biết bao mặn mà.
Biển xanh nhuộm nắng chiều tà
Một vùng sinh thái, nhà nhà mọc lên.
Góp công xây móng đắp nền
Để tầng cao mới làm nên phố phường.
Hoằng Trường khoe sắc đua hương
Người trong còn ngỡ, bạn đường muốn quen.
Hàng dương xanh bãi cát phèn
Hạt phù xa sáng ngọn đèn Hải Đăng.
Tiếng chèo khua nước đêm trăng
Thêm lời quê gửi chị Hằng xa phương
Biển giàu ru mát hàng dương